"Vậy thì đặt hắn vào trong xe của ta." Giọng nữ thanh thúy kia khổ sở van nài: "Ta không cứu được tất cả mọi người, nhưng nếu là thấy chết mà không cứu, ta đạo tâm khó mà bình an." "Ai!" Vị trung niên mỹ phụ kia thở dài một tiếng, phân phó nói: "An trí hắn ở hậu phương đi, đợi đến khi hắn lành vết thương, liền đuổi hắn đi!" "Cảm ơn Dung di!" "Con đó à, ai! Cửu Giới không thể so với trước đây, vô số kẻ ác thừa loạn hoành hành, con nhân từ mềm lòng như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ tự hủy hoại mình." Thương đội tiếp tục tiến lên, nhưng Lục Vũ vẫn đang chìm vào giấc ngủ say vô tận. Ai cũng không nghĩ ra, Tần Hoàng đế uy chấn thiên hạ, lại ẩn thân trong một thương đội cỡ nhỏ như vậy. ... Dị thế giới, dị thổ bao la tuyên cổ bất biến. Thanh phong lạnh lẽo thổi lất phất trên những ngọn núi vỡ vụn, giữa các dãy núi, vô số pháo đài đổ sụp hóa thành phế tích, trong gió lạnh còn xen lẫn mùi máu tươi. Phóng tầm mắt nhìn tới, khắp nơi là núi xác chất thành đống, tỏa ra mùi máu tanh nồng nặc. Tại trung tâm núi xác, một tế đàn xương khô sừng sững như ngọn núi, đang tỏa ra ánh lửa u ám. Một nam tử trung niên đầu đội kim quan, thân khoác cẩm bào, đột nhiên mở bừng hai mắt, từ trên tế đàn thức tỉnh. Hắn chầm chậm đứng người lên, bước xuống từ trên tế đàn, một cỗ uy áp vô thượng quét ngang bát phương. "Bái kiến Hành Tổ!" Bọn ma nằm rạp trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860836/chuong-5540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.