"Ta thao!" Trong tinh không xa xăm, truyền ra một tiếng chó sủa vang dội. Cảm giác được sau lưng bị trộm nhà, mắt chó của Đại Hắc đỏ ngầu, giận dữ nhìn chằm chằm về hướng Phong Đô. "Thôi vậy, trước tiên cứ mặc kệ những thứ đó đi, so với di tích này, những thứ đó chẳng qua là vật tục tĩu mà thôi!" Đại Hắc không ngừng tự an ủi mình trong lòng, thế nhưng cái cảm giác đau xót thấu tim gan trong lòng lại hoàn toàn không thể tiêu tan. Trải qua rất lâu, con chó này đột nhiên nhe nanh múa vuốt giận dữ hét: "Mẹ kiếp, đừng để Hắc Gia ta biết ngươi là ai, nếu không quay về sẽ cho ngươi biết tay!" ... Phong Đô, Hoàng Cung. Đại Tần quân đoàn đã tiếp quản nơi đây, xây dựng kiên cố phòng ngự ở chỗ này. Một gian cung điện rộng rãi sạch sẽ được quét dọn ra, để lại cho Lục Vũ ở, nơi đây vô cùng yên tĩnh, vốn thuộc về một vị Thái Thượng Trưởng Lão của Diêm gia, giờ đây lại toàn bộ quy về Đại Tần. Lục Vũ khoanh chân ngồi trên giường, tâm thần thì đã sớm rời đi. Một tòa Kim Quang Bảo Tháp cao vút tận mây xanh, lơ lửng trước mặt Lục Vũ, đây là Thuần Dương Bảo Tháp, bây giờ thần niệm của Lục Vũ đều bám vào phía trên đó. Hàng triệu hồn phách, tụ tập phía dưới Thuần Dương Bảo Tháp, làm dưỡng liệu, cuồn cuộn không dứt không ngừng cung cấp tín ngưỡng chi lực cho Lục Vũ. Dưới sự gia trì như vậy, thần lực của Lục Vũ hầu như tiến bộ mạnh mẽ với tốc độ một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860806/chuong-5510.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.