Lục Vũ của kiếp trước càn quét khắp nơi không có đối thủ, coi trời bằng vung, đương nhiên không thèm để ý chút nào đến vật ngoài thân. Đây chính là điều khiến Diêm gia có cơ hội để lợi dụng, cống hiến kỳ trân dị bảo cho U Minh Đạo Quân, nhưng âm thầm lại giấu đi những bảo vật thật sự. Chỉ cần nhìn bố cục kho báu ở nơi đây là liền biết, toàn bộ quần thể kiến trúc chiếm diện tích mấy chục mẫu, tản mát ngàn tòa bảo tháp cao vút, mỗi tầng đều chất đầy tài vật, thậm chí dưới đất còn đào mấy tầng dùng để trữ bảo vật. Đây là tài sản khó có thể tưởng tượng được, người bình thường nếu như có được nơi này, mấy đời cũng xài không hết! Một vị cự phú ẩn giấu bên người, Lục Vũ lại không hề phát giác, đây là sai lầm của kiếp trước hắn, nhưng giờ đây sẽ không mắc lỗi lần nữa. “Tài sản ở đây, đều nên thuộc về Đại Tần của ta.” Lục Vũ quét mắt nhìn một vòng, giơ tay liền đem tất cả kho báu toàn bộ phong ấn. Có được cự phú như vậy, quốc khố của Đại Tần có thể tràn đầy lần nữa, có thể mở rộng thêm nhiều quân đoàn hơn, chuẩn bị cho nguy cơ trong tương lai sắp tới. Tu luyện đến mức độ như hắn, bảo vật bình thường đối với sự tăng lên của Lục Vũ đã khá hữu hạn rồi, phần lớn những thứ này sẽ dùng cho tiêu hao hàng ngày của Đại Tần Hoàng triều. Ngay khi Lục Vũ thu lấy tất cả tài sản xong, bỗng nhiên một trận gió băng lãnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860786/chuong-5490.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.