Trong viện lạc nơi Lục Vũ cư trú. “Bệ hạ, đã xảy ra chuyện gì?” Ngũ Quan Vương từ cao không giáng lâm, nhìn thấy nữ nhi ngã xuống một bên, trong lòng cả kinh. Hắn cũng không lo lắng Lục Vũ làm bị thương Lữ Tri Nhiên, năm đó Lục Vũ đích thân đặt tên cho Lữ Tri Nhiên, đối với tiểu nha đầu này muôn vàn yêu thương, làm sao có thể làm nàng bị thương? Nhưng một chưởng vừa rồi của Lục Vũ, lại khiến rất nhiều gạch lát nền trong viện lạc đồng loạt nứt ra, một khung cảnh hỗn độn khắp nơi, cứ như trước đây không lâu vừa trải qua một trận đại chiến kinh thiên. “Ngươi tự mình xem.” Lục Vũ khoát tay, vẫn luôn khoanh chân ngồi dưới đất, không hề bước ra khỏi cửa phòng. Ngũ Quan Vương liếc mắt nhìn hòn non bộ, ở đó có một bộ nữ nhân đẫm máu đang nằm liệt, gầy khô như que củi, xương khô như quỷ, toát ra khí tức đáng sợ. “Tà tu!” Đồng tử của Ngũ Quan Vương lập tức co rút lại. Lại nhìn thấy túi da đã lột ra trên mặt đất, cùng với một bộ áo ngoài của thị nữ, Ngũ Quan Vương lập tức hiểu rõ mọi chuyện. Sát ý mãnh liệt tựa như núi lửa bộc phát ra, giống như một con hung thú đang ẩn mình, đột nhiên bị người đánh thức, phát ra tiếng gầm nhẹ đầy phẫn nộ. “Ha ha ha! Bên cạnh con gái ta, thế mà còn giấu tà tu!” Ngũ Quan Vương giận quá hóa cười, phát ra một tiếng gầm nhẹ. Loại sát ý mãnh liệt kia tác dụng lên người thị nữ, thị nữ lập tức thét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860728/chuong-5432.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.