Trên cổ tay của cổ thi, còn quấn quanh xiềng xích sắt khổng lồ lớn bằng nắm tay, tối đen như mực, bên trên điêu khắc một số Thượng Cổ văn tự cổ xưa, để lộ ra một loại cảm giác tang thương. Uy năng cường hãn của Đại La Kim Tiên vẫn còn đó, vạn cổ trôi qua, cỗ cổ thi kia vẫn duy trì mỹ mạo khi còn sống, dung nhan xinh đẹp, làn da như tuyết, phảng phất tiếp theo một cái chớp mắt nàng sẽ mở mắt tỉnh lại. Đứng trước một sự tồn tại như vậy, luôn có một cảm giác năm tháng trôi qua. Người ta thường nói, thành tiên khó, thành tiên liền có thể trường sinh. Nhưng trên thế gian này ai có thể chân chính cầu được trường sinh đây? Cho dù là tu luyện tới những nhân vật như Thiên Đế, Nhân Hoàng, vẫn sẽ vẫn lạc tử vong, vạn năm sau đó, bọn họ cùng với rất nhiều phàm phu tục tử, trở thành vài con chữ chì được miêu tả trong Đạo Kinh. "Trước đó ta tuy rằng đã chưởng khống U Minh giới, nhưng hiển nhiên sự hiểu rõ về U Minh giới vẫn là quá ít." Lục Vũ có một loại cảm giác, ở bên trong U Minh giới mênh mông này, khẳng định còn ẩn giấu thứ mà hắn không biết. Vật đó truyền thừa tự thượng cổ, cùng với vị "Mạnh bà" này có mối quan hệ thiên ti vạn lũ, đáng tiếc hiện tại cho dù là dùng Kinh Dịch, cũng chỉ có thể tính ra một phương hướng mơ hồ. Khí tức của nó đến từ một phương hướng của U Minh giới, nhưng lại không phải là đích đến của chuyến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4860712/chuong-5416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.