Ánh sáng vàng kim xông thẳng lên trời cao, kèm theo từng trận long ngâm. Đại Tần Ngọc Tỷ bay lên không trung, Lục Vũ tắm mình giữa kim quang, chậm rãi bước ra, mỗi một bước rơi xuống đều chấn nhiếp bốn phương. Dáng người của hắn lộ ra hung uy vô cùng, đứng trên hư không, liền giống như một tôn cự nhân đứng ở đó. Uy áp vô cùng mạnh mẽ giáng xuống khắp bốn phương, trong chốc lát, những người nhìn thấy đều ngừng nói chuyện, từng người quỳ trên mặt đất, phảng phất đang quỳ lạy vị thần trong lòng mình. Trên mặt mỗi người đều lộ ra thần sắc kinh hãi, bọn họ có một loại cảm giác, thân ảnh của Lục Vũ và mình có sự kết nối huyết mạch, thì giống như là vãn bối của bộ tộc nào đó, gặp được tiên tổ của bọn họ. Lục Vũ có nhân hoàng chi uy! Nhìn đại địa bao la, trong mắt Lục Vũ, đột nhiên xẹt qua vô vàn ký ức đã qua. Thân ảnh hung hãn không sợ chết, lẻ loi trơ trọi canh giữ trên Trường Thành dài dằng dặc. Ngoài Lưỡng Giới Sơn, vô số anh hùng hào kiệt nhân tộc chiến tử sa trường, chiến kỳ Huyền Điểu phiêu đãng trong Ma Thổ đầy khói súng. Một khúc chiến ca bi thương, vang lên bên tai mỗi người. Nhân Hoàng Kiếm gào thét, phát ra từng tiếng kiếm minh sắc nhọn, tựa hồ cảm nhận được khí tức quen thuộc từ kim quang bao quanh Lục Vũ. “Vạn cổ đều thành không…” Lục Vũ thì thào tự nói. Bao nhiêu chuyện đế vương cổ kim, đều hóa thành dòng nước chảy về đông. Giờ phút này, Lục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855824/chuong-5288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.