"Đệ tử ban sơ bái nhập Huyết Hồn Tông, cả gia tộc đều bị kinh động, gia chủ đặc biệt đề bạt cha ta làm quản sự." "Huyết Hồn Tông nhập môn khá nghiêm ngặt, ta cũng không biết đã gặp vận may gì, lại có thể thuận lợi thông qua khảo hạch nhập môn. Giờ nghĩ lại, vẫn còn thấy rùng mình." "Ngài không biết đâu, những đệ tử ngoại môn chúng ta cực kỳ sùng bái ngài! Ngài chính là vị trưởng lão trẻ tuổi nhất kể từ khi Huyết Hồn Tông lập tông!" "Nghe nói bên ngoài đều xem ngài là ma đầu, những lời này quả thật là hồ đồ. Ngài đối xử với người khác hòa nhã, sao có thể là ma đầu giết người vô tội được chứ?" Ngụy Mộc rất hoạt ngôn, trên đường đi nói không ngừng nghỉ. Lục Vũ lúc này lại duy trì sự thận trọng, hắn vừa thăm dò lời Ngụy Mộc, vừa quan sát bốn phía. Ở kiếp trước, cũng trên phi thuyền này, Lục Vũ vẫn luôn duy trì vẻ nghiêm túc và thận trọng, trên đường đi, hai người cũng không có nhiều giao lưu. Nhưng giờ đây, lại khác xa một trời một vực so với ký ức của hắn. "Trưởng lão, thứ mà chúng ta hộ tống lần này, rốt cuộc là gì vậy?" Ngụy Mộc nhìn về phía khoang thuyền. Trên phi thuyền, chỉ có hắn và Lục Vũ đang ngồi trên boong thuyền. Còn thứ mà bọn họ cần hộ tống, thì được đặt trong khoang thuyền, bên ngoài bị một lớp rèm che lại. "Thứ không nên biết, thì đừng hỏi." Lục Vũ nhàn nhạt nói. "Vâng, Trưởng lão." Ngụy Mộc rụt cổ lại, có chút e sợ uy thế của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855810/chuong-5274.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.