Từ đó về sau, địa vị của Hạ Hầu phu nhân liền không gì phá nổi, vững vàng như núi. "Sớm biết như vậy, hà tất phải đi câu kết Trường Lăng Hầu!" Hạ Hầu Ngạn nhìn một màn trước mắt, hâm mộ đến mức mắt đều trợn trừng. Địa vị của Nhất phẩm phu nhân tương đối cao, bình thường đều do Hoàng đế tự mình sắc phong, bẩm báo triều đình, có khí vận chuyên môn gia trì, thậm chí còn có bổng lộc hậu hĩnh. Hạ Hầu phu nhân sống càng tốt, trong lòng bọn họ lại càng hối hận. Sớm biết sẽ biến thành quang cảnh như bây giờ, bọn họ bất luận thế nào cũng phải lấy lòng chủ mạch. Nhưng mà hiện tại, đã muộn. "Đa tạ thánh ân của Bệ hạ!" Hạ Hầu phu nhân khom người hành lễ, trong mắt kích động đến rơi lệ. Một câu nói này của Lục Vũ xem như triệt để xác lập địa vị của Hạ Hầu phu nhân, từ nay về sau không chỉ trong gia tộc, ngay cả ở Đế Kinh, cũng sẽ không có người nào còn dám khi nhục nàng. ... An bài hậu sự của Hạ Hầu Lệ xong, Lục Vũ rời khỏi Đế Kinh. Cổ Trần Tinh treo trên Tinh Hà, trong vạn ngàn tinh thần lấp lánh, Cổ Trần Tinh không mấy nổi bật. Trên toàn bộ tinh thần, tu sĩ mạnh nhất cũng chỉ là cảnh giới Nhân Tiên. Lục Vũ đi tới Cổ Trần Tinh, cũng không kinh động bất luận kẻ nào. Hắn theo ký ức, đi tới trong rừng rậm, trong phiến phế tích thành trì ẩn giấu kia. Năm đó, Lục Vũ vừa mới đi tới Thiên giới, ở nơi này tao ngộ sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855767/chuong-5231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.