"Không cần phải đi quan tâm bọn họ!" Lục Vũ vung tay lên: "Những thế gia hào môn này, chỉ lo cho tư dục của bản thân, nếu ta để ý đến suy nghĩ của bọn họ, vậy thì đừng làm cái Hoàng đế này nữa!" Nghe Lục Vũ nói vậy, Lý Tư trong lòng nhất thời chấn động mạnh. Hắn vẫn còn đang dò hỏi loanh quanh, muốn hỏi một chút, không ngờ Lục Vũ thật sự có ý định dời đô. Từ thời Trung Cổ, có không ít hoàng triều đã tiến hành dời đô, nhưng làm như vậy thường sẽ thay đổi toàn bộ cách cục thế lực của hoàng triều, đồng thời cũng sẽ tạo ra ảnh hưởng sâu xa đến khí vận của hoàng triều. Bỗng nhiên, Lục Vũ lại lấy ra một phong thư, giao cho Lý Tư. Lá thư rất dày nặng, bên ngoài được bao bọc bằng lông da yêu thú, không thấy rõ nội dung bên trong. "Đây là?" Lý Tư nhìn về phía Lục Vũ. Lục Vũ thần thái bình tĩnh, chậm rãi nói: "Thay ta chuyển lá thư này cho Tuân Thánh." Nhìn những bông tuyết bay lả tả ngoài cửa sổ, Lục Vũ nói: "Tuân Thánh từng nói, chế thiên mệnh mà dùng nó. Hiện nay nhân tộc bị hạn chế, vạn vật chúng sinh đều bị vây ở trong khống chế của một Thiên Đạo, không thể tiêu dao tự tại. Ta tính thay người trong thiên hạ, trừ bỏ cái Thiên Đạo giả dối này đi!" "Bệ hạ, ngài tính làm gì!" Lý Tư bỗng nhiên trở nên căng thẳng. Những lời này của Lục Vũ, không giống như đang nói chuyện, mà càng giống như lời từ biệt. "Giao thư cho Tuân Thánh, hắn sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855758/chuong-5222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.