"Xuyyy——" Xung quanh truyền đến từng đợt âm thanh hít vào khí lạnh. Mắt thấy Lục Vũ hai bước liền bay đến trước Thánh Huy Cung, trong mắt tất cả mọi người đều lóe lên một vẻ kinh ngạc. Điều này hoàn toàn khác biệt với cảnh tượng bọn họ tưởng tượng a! "Tam gia, ngài còn nhớ, trọng lực đạt đến đỉnh cao nhất là bao nhiêu không?" Một vị trưởng lão chấn kinh hỏi. Lục Trường Tùng thật lâu ngưng đọng nhìn chằm chằm đỉnh sơn phong, thật lâu chưa từng nói ra một câu nào. Qua rất lâu, Lục Trường Tùng mới thở ra một ngụm trọc khí, chậm rãi nói: "Nơi đó đã đạt đến hơn hàng trăm ngàn tỷ cân rồi, cho dù là ta, cũng cần phải nhờ vào uy lực của pháp bảo và bí pháp, mới có thể miễn cưỡng leo lên được." Những người khác bất giác đồng loạt một trận kinh hãi. Rất nhiều đệ tử, thậm chí ngay cả chân núi cũng không thể đi qua, huống chi là thử trèo lên ngọn núi cao này. Nhưng dù cho như thế, chỉ cần nhìn lên một cái ở gần chân núi, liền biết muốn leo lên ngọn núi cao này, là một sự tình khó khăn đến cỡ nào. "Cho dù có thể đi lên lại như thế nào? Cánh cửa lớn của tòa cung điện kia, nhưng là đã làm khó vô số cường giả của Lục gia ta, hắn sợ là cũng phải dừng bước ở đây thôi." Một số trưởng lão Lục gia hừ lạnh nói, hiển nhiên cũng không coi trọng Lục Vũ. Lục gia bọn họ, trăm ngàn năm nay đều hiếm người có thể lên đỉnh phong, dựa vào cái gì Lục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855733/chuong-5197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.