Cảnh tượng thần du tứ phương xuất hiện một trận run rẩy nhẹ. Sau một khắc, thế giới thiên ngoại thiên biến mất, trước mắt Lục Vũ hiện lên cảnh tượng Thiên giới năm xưa. “Kiếp này ta cuối cùng cũng đã thức tỉnh tất cả ký ức. Thậm chí ta còn cảm nhận được linh khí đã lâu không thấy. Ta sinh ra đã biết, từ khi còn rất nhỏ đã hiểu rõ mình đang ở nơi nào.” “Luân Hồi Thiên Kinh không chỉ là cấm thư, lực lượng của nó siêu việt mọi tưởng tượng của các tiên nhân từ trước đến nay. Nó lại có thể phớt lờ hạn chế thiên đạo của hai giới, cưỡng ép ta luân hồi đến nơi này mà vẫn giữ lại ký ức.” “Ta coi đó là sự an bài của vận mệnh. Trời xanh đã không để Tiên đạo của thiên ngoại thiên hủy diệt, vậy thì ta phải gánh vác trọng trách phục hưng thiên ngoại thiên. Bắt đầu từ ngày đó, ta đã lập chí, sẽ có một ngày ta phải giết trở về, lật đổ những ngôi miếu thần giả dối kia, chém tận giết tuyệt toàn bộ sinh linh Hồng Hoang.” Trong cơ thể Diệc Thánh, bộc phát ra một cỗ sát ý tựa như mũi kiếm sắc bén. Hắn đã tuổi già, nhưng khi nói đến đây, lại giống như một thanh lợi kiếm đã ra khỏi vỏ, bộc phát ra sát khí mãnh liệt. Thật giống như một thiếu niên ý khí phong phát, ôm hoài bão lớn, vẫn chưa suy tàn. Chân tướng được vạch trần, thì ra Văn Thánh Diệc Hàn danh chấn thiên hạ lại có kinh nghiệm huyền diệu vô biên như vậy. Hắn là Văn Thánh, đồng thời cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855568/chuong-5032.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.