Lục Vũ phảng phất có thể nghe thấy hô hấp của mình. Trên bàn rất sạch sẽ, duy chỉ có một cuộn trục, không còn bất kỳ thứ gì khác. Dù cho Lục Vũ trải qua muôn vàn, đã sớm kinh nghiệm rất nhiều, nhưng khi nhìn thấy cuộn trục này, cũng đột nhiên có một loại cảm giác căng thẳng. Tuy nhiên, tia cảm xúc căng thẳng này chỉ vừa mới xuất hiện, liền bị Lục Vũ chặt đứt. Hắn bình phục cảm xúc trong lòng, đi tới trước bàn, từ từ mở cuộn trục ra. Trên cuộn trục kia, viết bốn chữ —— Thiên ngoại hữu thiên. Bốn chữ lớn, viết ra bằng bút mực, nét bút rồng bay rắn lượn, khí thế hùng hồn, một luồng khí thế mạnh mẽ vút lên trên giấy. "Thiên ngoại hữu thiên?" Lục Vũ lẩm bẩm bốn chữ này, sâu trong nội tâm đột nhiên lại một lần nữa dâng lên một tia gợn sóng. Rầm! Ngay khi nội tâm Lục Vũ chấn động trong khoảnh khắc, đột nhiên, trong đầu hắn tựa như sét đánh giữa trời quang, lại đột ngột trở nên choáng váng. Những căn nhà bốn phía đã hoàn toàn biến mất, giữa những luân chuyển của tinh tú, ánh mắt của hắn cũng theo cảnh vật bốn phía bắt đầu biến hóa điên cuồng. Cảm giác choáng váng mãnh liệt dâng lên trong lòng, nếu đổi thành người khác có năng lực thần hồn không mạnh, e rằng bây giờ đã sớm ngất xỉu rồi. Mặc dù Lục Vũ đã là Huyền Tiên, đã là nửa bước Thần Vương, nhưng hắn đã không thể chống cự lại cỗ lực lượng này. Diệc Thánh là sư tôn hai kiếp của hắn. Lục Vũ chưa từng nghĩ tới,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855563/chuong-5027.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.