Triệu Nguyên Diễm đặt mông ngồi dưới đất, sắc mặt tái nhợt, toàn thân run rẩy. Đối với Triệu Nguyên Diễm mà nói, phụ hoàng hắn chính là một tồn tại tựa truyền kỳ. Càn Đế ngày xưa tuổi trẻ thành danh, từ trong rất nhiều hoàng tử trổ hết tài năng, văn thao võ lược cái gì cũng tinh thông, đè ép những hoàng tử khác cuối cùng kế thừa đại thống. Điều này đối với Triệu Nguyên Diễm mà nói, vẫn là một sự tồn tại như thần trong lòng hắn. Tuy nhiên, một nhân vật như vậy lại bị U Minh Đạo Quân giết chết, đủ thấy sự kinh khủng của hắn. Ngày đó U Minh Đạo Quân giáng lâm Đế Kinh, cảnh tượng đất trời tối tăm đó vẫn luôn để lại ấn tượng sâu sắc cho Triệu Nguyên Diễm. Điều này giống như một cơn ác mộng, không ngừng quấn lấy hắn, khiến hắn sinh ra vô tận ác mộng. Hôm nay ác mộng thành thật, lại lần nữa nhìn thấy U Minh Đạo Quân trong truyền thuyết, Triệu Nguyên Diễm thật sự sợ hãi! "Ngươi... ngươi là U Minh Đạo Quân? Đùa gì vậy, ngươi không phải đã chết rồi sao?" Triệu Nguyên Diễm gần như phát điên, giọng nói cũng trở nên cực kỳ run rẩy. "Ai nói với ngươi bổn tọa đã chết? Các ngươi tận mắt thấy à?" Lục Vũ nhàn nhạt nói. Triệu Nguyên Diễm nhất thời nghẹn lời. Tin tức về sự vẫn lạc của U Minh Đạo Quân và Càn Đế đều là do Thẩm Linh Lung truyền ra. Sau trận chiến đó, Thẩm Linh Lung tay cầm Nhân Hoàng Kiếm, đăng cơ xưng đế. Nhưng Triệu Nguyên Diễm khi đó đã đào vong ở bên ngoài, căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855531/chuong-4995.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.