Ngoài Càn Khôn Điện, lôi đình gào thét, mưa to đan xen. Thế nhưng âm thanh của Lục Vũ lại át cả lôi âm, truyền ra bên ngoài cung điện. Trên đất trống rộng lớn bên ngoài cung điện, bách quan và cấm quân vẫn đang chờ đợi yên lặng ở bên ngoài, không một ai tiến đến quấy rầy. Bọn họ đang chờ đợi khoảnh khắc cuối cùng đến. Tiềm Long Quân đã vào thành, cờ Tiềm Long treo cao phía trên cửa lớn hoàng thành, trong không khí tràn ngập khí tức túc sát. "Vũ khí đặt vào bên trái, người đứng tại bên phải, theo thứ tự mà đến!" Một tên Tiềm Long Quân võ tướng đứng ở chỗ cao hơn, quát lên với giọng nghiêm khắc. Ở trước mặt hắn, vô số cấm quân yên lặng nộp vũ khí, sau đó đứng sang một bên. Bọn họ đã mất đi năng lực chiến đấu, giờ phút này muốn cố thủ ngoan cố, không nghi ngờ gì là tự tìm đường chết. Lô Cảnh Thăng dẫn theo quân đoàn trưởng của Tiềm Long Quân, đã sớm đứng bên ngoài Càn Khôn Điện, vây quanh Càn Khôn Điện. Những người khác có thể chờ, nhưng bọn họ không thể chờ. Một khi bên trong xuất hiện bất kỳ tình huống ngoài ý muốn nào, bọn họ liền sẽ lập tức xông vào, giúp đỡ Lục Vũ. Ầm ầm! Trên bầu trời, lôi âm vẫn như cũ. Trong màn mưa, mỗi một thân ảnh đều có vẻ hơi mơ hồ. Trương Nghi đứng trên tường thành hoàng thành, nhìn xa xa hoàng thành dưới tiếng sấm chớp ầm ầm. Hắn là thủ lĩnh của Thiên Võng, định trước không thể đi quá gần với những người khác. Lục Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855527/chuong-4991.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.