Triệu Nguyên Diễm gần như là gầm thét bật ra. Lực lượng của thế gia, đối với Triệu Nguyên Diễm mà nói, có thể xưng là khủng bố, có thể nói là đã ảnh hưởng sâu sắc đến hắn. Trong thế giới nội tâm của Triệu Nguyên Diễm, thế gia là không thể chống cự, cho nên Triệu Nguyên Diễm cho dù biết Hứa gia thế lực lớn, đã đến tình trạng không thể vãn hồi, nhưng vẫn lựa chọn bỏ mặc không quan tâm. Chỉ cần hắn vẫn là Hoàng đế, chỉ cần hắn có thể vững vàng ngồi trên hoàng vị, thì cho dù là trở thành khôi lỗi của Hứa gia lại có thể thế nào? "Thôi vậy." Lục Vũ thở dài một tiếng, đã biết tâm tư của Triệu Nguyên Diễm. Hắn Lục Vũ nếu là thật sự làm Nội Các Thủ Phụ, thì liền thành một thanh đao nhọn để Triệu Nguyên Diễm kiềm chế thế gia, mà Triệu Nguyên Diễm lại có thể thoát thân ra, tọa sơn quan hổ đấu. Những tiểu tâm tư này, Lục Vũ đương nhiên có thể nhìn rõ. Giờ phút này, Lục Vũ nhìn về phía ba tên Thái Thượng Trưởng Lão Hứa gia, lạnh giọng nói: "Chỉ bằng ba người các ngươi, cũng phải ngăn cản ta sao?" Một trong ba người là Hứa Tứ Tượng bước ra, lớn tiếng nói: "Lục Vũ, ngươi bây giờ lại dám uy hiếp Hoàng đế, binh vây Đế Kinh, đã phạm phải tội lớn ngập trời, là hành vi của phản tặc. Chúng ta hôm nay đến, chính là vì giúp Hoàng đế thanh quân trắc, thanh trừ hết tên loạn thần tặc tử như ngươi, ngươi hôm nay đừng nghĩ sống mà rời đi..." Lục Vũ không đợi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855522/chuong-4986.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.