Lục Vũ từ trước tới nay chưa từng cảm thấy mình là một thiện nhân, cho nên hắn sẽ không câu nệ vào quy củ. Tiềm Long quân đã bày binh ở ngoài Đế Kinh, Lục Vũ muốn làm chuyện gì, không cần phải thương lượng với những hào môn thế gia này, hoàn toàn có thể nói thẳng không kiêng kỵ. Cái gọi là quyền lên tiếng lớn nhất, vẫn là nằm ở chỗ nắm đấm của ai đủ cứng. Ở điểm này, Lục Vũ đã hoàn toàn chứng minh bản thân. "Thổ địa thu hồi về có thể tiến hành phân phối lại. Thế gia có thể mua lại thổ địa từ trong tay quan phủ, nhưng số lượng thổ địa mà mỗi một tòa thế gia sở hữu phải nghiêm khắc hạn chế, chuyện ba tòa đại lục để cung dưỡng một thế gia, tuyệt đối không thể lại xuất hiện!" Lục Vũ nói ra tính toán của mình, ngay cả Triệu Nguyên Diễm cũng cảm thấy một cỗ sát ý lạnh lẽo, đánh úp tới đối diện. "Thứ hai, chính là thuế má." "Chính sách miễn thuế của triều đình đối với quan thân, hoàn toàn không hợp lý. Số người thế gia không nhiều, nhưng lại nắm giữ hơn tám phần mười tài phú, sự giàu có của Hứa gia thậm chí cao hơn triều đình, nhưng lại không cần nộp thuế, đây chính là sự bất công lớn nhất!" Triệu Nguyên Diễm hỏi: "Ngươi chuẩn bị sửa đổi thế nào?" Lục Vũ nói: "Hủy bỏ tất cả chính sách miễn thuế quý tộc, Hoàng tộc, Huân Quý, Tông Thân... bất luận kẻ nào cũng không thể miễn trừ nộp thuế, cho dù là Hoàng đế, cũng phải nạp thuế theo luật, người người bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855520/chuong-4984.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.