"Ta đã viết một cuốn «Sơn Hải Kinh», ngươi có thể xem qua." Từ thần thức của Lục Vũ, quang hoa hiển lộ, giữa vạn trượng kim quang, một cuốn kinh thư đột nhiên giáng lâm trước mặt Hứa Quy Tông. "Thứ mà đất trời ghi chép, giữa lục hợp, trong tứ hải, được nhật nguyệt chiếu rọi, được tinh thần vận hành..." Đây chính là ghi chép của Hải Ngoại Nội Kinh trong Sơn Hải Kinh. Thần thức của Hứa Quy Tông lóe lên, chỉ trong thời gian một nén hương, đã xem xong toàn bộ cuốn Sơn Hải Kinh. "Thì ra ngoài Lưỡng Giới Sơn, còn có một phương thế giới như vậy." Hứa Quy Tông nhắm mắt lại, chỉ cảm thấy mình đã ở sâu trong Ma Thổ, một thế giới rộng lớn đập vào mi mắt. Đối với tất cả mọi người trong Thiên Giới, tất cả mọi thứ bên ngoài Lưỡng Giới Sơn vẫn là một ẩn số. Ai cũng biết nơi đó có Cổ Ma, cho nên cho dù là hạng người tu vi thông thiên, cũng không dám dễ dàng tiến về. Nhưng gần như tất cả mọi người đều cho rằng, Cổ Ma chính là tà ma chi vật trong thế gian, man rợ ngu dốt, căn bản không phải là tồn tại cùng cấp với nhân tộc. Những Cổ Ma đó chỉ là được trời đất chiếu cố, nắm giữ một chút lực lượng trời sinh mà thôi, tuyệt đối không phải đối thủ của nhân tộc. Thế nhưng Hứa Quy Tông nhìn thấy, lại là một phương thế giới khác. Bọn họ có văn tự, có ngôn ngữ, có lịch sử, có tín ngưỡng, từng tòa cổ ma bảo lũy san sát trên Ma Thổ, chúng đang tích lũy lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855507/chuong-4971.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.