Với ánh mắt của Bán Bộ Thần Vương, khi lần nữa nhìn phiến thế giới này, chỗ ánh mắt chiếu tới đã xuất hiện sự khác biệt. Như Đế Kinh này, chỗ ở của ức vạn sinh linh, Lục Vũ liền nhìn thấy có không ít hư ảnh của con người, hoặc là bạch quang, hoặc là tử thanh, mỗi một đạo quang mang đều đại biểu cho ý niệm thần hồn của một người. Bọn họ hoặc là phẫn nộ, hoặc là sợ hãi, hoặc là vui sướng, vạn ngàn cảm xúc, phảng phất đều đã bị Lục Vũ nắm giữ. Lục Vũ lần nữa phóng tầm mắt nhìn tới, còn nhìn thấy từng tòa thần điện kim bích huy hoàng, có thần điện giờ phút này còn đang tiến hành đại điển tế tự, từng vị tín đồ phủ phục trong thần điện, niệm tụng kinh văn dài dòng. Theo ánh mắt chiếu tới của Lục Vũ, pho tượng những thần điện kia từng cái một thu lại quang mang, hóa thành đá cứng, thật giống như e ngại Lục Vũ, không dám cùng Thần Vương tranh đoạt quang huy. Lục Vũ thậm chí có một loại cảm giác, chính mình chỉ cần một ý niệm, những thần minh kia liền phải hiến ra hương hỏa của chính mình, thần phục hắn. Đây chính là uy lực của Bán Bộ Thần Vương. Bất quá Lục Vũ còn không phải chân chính Thần Vương, thật giống như nhục thân Đại Thành Võ Tiên của hắn, mặc dù cách Võ Đế chỉ có một bước chi dao, nhưng lại là thiên soa vạn biệt, không thể nói cùng ngày cùng tháng. Thần Vương bảo tọa, Thần Vương y quan, Thần Vương quyền trượng! Chỉ có chờ hương hỏa chi lực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855491/chuong-4955.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.