"Lục Vũ, Đường Thiên triều xâm lấn, ngươi định làm thế nào?" Dương Thận hỏi. Lần này, ngữ khí của Dương Thận trở nên hòa hoãn rất nhiều. Hắn cực kỳ thông minh, cũng đồng dạng nhận ra, bản thân trước đó có thể đã sa vào đến chỗ sai lầm. Nếu quả thật là Đường Thiên triều xâm phạm biên giới, Đại Ngu bọn họ lại không có đủ chiến tướng cường hãn, đến cuối cùng vẫn phải mời Lục Vũ xuất sơn. Có thể nói, võ tướng có năng lực, có quyền hành như Lục Vũ, thích hợp để trừ tận gốc, nhổ tận gốc hậu hoạn trong thời thái bình, nhưng tuyệt đối không thể ra tay trong thời loạn lạc. Nếu quả thật diệt trừ Lục Vũ, rất có thể sẽ ảnh hưởng đến sĩ khí của toàn quân, lại càng có khả năng kích khởi xung đột nội bộ, dẫn đến Đại Ngu sụp đổ tan tành. Lục Vũ nhàn nhạt nói: "Ta đã phái người đến Băng Vực viện trợ rồi." "Ngoài ra, quân đoàn Ngao Quảng đã trước một bước xuất phát, đến Côn Lôn, phòng bị Đại Chu triều đình có thể tới tập kích." "Đông Thắng Trú Phòng Quân, đến biên giới Vạn Tượng Tinh Hà, phòng bị Thẩm Linh Lung." Lục Vũ nhìn về phía mọi người: "Các ngươi hãy nhớ kỹ, khi các ngươi trên cao đường ba hoa chích chòe, vẫn còn tướng sĩ đang thay các ngươi đóng quân biên giới! Đang đổ máu vì các ngươi!" Nhiều đại thần cúi đầu, trên mặt lộ ra thần sắc hổ thẹn. Triều đình đối với Lục Vũ và Tiềm Long quân, thật sự là quá hà khắc. Thậm chí đối với Tiềm Long quân, triều đình cũng một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855461/chuong-4925.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.