Màn trời bị xé rách một đường vết rách. Quốc vận tượng trưng cho long mạch Đại Ngu, bị hung hăng xé toang ra, tất cả quan viên Đại Ngu đều chịu ảnh hưởng. Một khắc này, bách quan Đại Ngu đều cảm nhận được sự biến hóa này. Tướng vong quốc... Đây là cảnh tượng chỉ xuất hiện khi vong quốc. "Triệu Hoành Huân, hoàng đế của các ngươi bảo ngươi đừng chiến đấu với ta, ngươi muốn vi phạm hoàng mệnh làm loạn thần tặc tử sao?" Nhan Chân Khanh cười nói, trong giọng nói mang theo mấy phần châm chọc. Cốc Thân Vương trong chiến đấu đã gần như trọng thương, khom lưng, phảng phất có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Hắn không nói gì, chỉ là miễn cưỡng chống đỡ từng đợt rồi lại từng đợt tiến công mãnh liệt của Nhan Chân Khanh. Lục Vũ không nhìn nổi nữa, hắn tuy rằng bị trọng thương, nhưng Võ Tiên chi khu vô cùng cường hãn, có thể sánh vai Sơ cảnh Đạo Quân, còn không đến nỗi mất đi năng lực chiến đấu. Tất cả Tiên Khí đều tạm thời mất đi tác dụng, Lục Vũ bây giờ chỉ có thể dựa vào lực lượng của mình, một trảo xé rách hư không, ngang nhiên rơi xuống. Trên bầu trời vang lên một trận tiếng rồng gầm vang dội, giống như thương long gầm thét, âm thanh chấn động tứ phương. Thanh Long Liệt Không! Thanh Long trảo ấn khổng lồ, hung hăng vỗ tới Nhan Chân Khanh. Lực lượng này, tương đương với toàn lực một kích của một vị Sơ cảnh Đạo Quân, thậm chí có hơn chứ không kém. "Lục Vũ ngươi tuổi còn nhỏ, ngược lại là tu luyện một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855422/chuong-4886.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.