"Đại nhân nói đúng! Những kẻ này, quả thực ngu xuẩn đến cực điểm!" Phú thương cười bồi nói. Định An Tinh chủ nhìn bóng dáng Trương Phong đang đi xa, nhổ một bãi nước miếng trên mặt đất, trên mặt lộ ra vẻ khinh thường. "Tế điển Chiến Thần tiến hành bình thường, Lục Vũ hắn cô quân thâm nhập, sớm muộn gì cũng bại trận. Bảo ta đi giúp hắn, đừng hòng!" Định An Tinh chủ cười lạnh liên tục, càng ngày càng cảm thấy quyết định của mình cực kỳ anh minh. Những người bên cạnh nhao nhao tán thán, tế điển Chiến Thần tuy rằng trải qua một khúc nhạc dạo ngắn, nhưng vẫn tiếp tục tiến hành. Tất cả đều nằm trong cảnh ca múa thái bình. Giờ phút này. Trên trời sao, hai chi quân đội đang triển khai chém giết kịch liệt. Mấy chiếc chiến hạm Đường quân một đường cấp tốc bay đi, căn bản không chuẩn bị dừng lại, boong tàu phía trên lầu thuyền đã hư hại nghiêm trọng, bốc lên cuồn cuộn khói đen. Phía sau chiến hạm Đường quân, chiến hạm Tiềm Long quân đuổi sát theo, cũng đã hư hại bất kham, miễn cưỡng đuổi kịp. Hai quân đều đã đến cực hạn, lúc này, tranh đấu chỉ còn là ý chí của mỗi người. Lục Vũ đã giao thủ với ba vị cường giả Đường triều, đạo pháp oanh minh, khiến bốn phương hư không đều truyền ra từng trận va chạm kịch liệt. Thân hình của hắn rất nhanh, động tác nhanh như thiểm điện, chỉ trong chớp mắt đã giao thủ với ba người mấy trăm hiệp mà không rơi xuống hạ phong. "Ầm!" Lục Vũ một quyền oanh tới, quyền kình hùng hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855386/chuong-4850.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.