Tượng thần Lý Tĩnh cao lớn sừng sững trong tầm mắt của Trương Phong. Trương Phong đột nhiên cảm thấy trước mắt cực kỳ chói mắt, trong lòng hắn có một loại cảm xúc không thể nói rõ, sự uất nghẹn trước nay chưa từng có đang dâng lên trong lồng ngực, khiến hắn muốn gào thét ra tiếng. Chiến trường vừa mới trải qua vẫn còn hiện rõ mồn một trước mắt. Bọn họ ở tiền tuyến, cùng Đường quân tắm máu chém giết, dốc hết toàn lực đánh đuổi Đường quân ra ngoài. Nhưng mà, kết quả thì sao chứ? Bách tính mà bọn họ bảo vệ lại tập trung ở đây, bày ra tế đàn để cung phụng thần minh của địch quân. Lý Tĩnh tay cầm bảo tháp, hai mắt sáng ngời có thần, thân khoác giáp trụ kiểu Đường, lộ vẻ diệu võ giương oai, chói lọi. Phía sau tượng thần Lý Tĩnh, xuất hiện một sáng ngời vòng sáng, chầm chậm xoay tròn, đã có thần uy mênh mông. Dưới sự cung phụng và hiến tế của vô số người, hắn đã có thần uy. Cơn giận dữ dũng vào trong lòng hắn. Từng khuôn mặt chiến hữu ngày xưa tử trận sa trường hiện lên trước mắt của hắn. Đây chính là bách tính Đại Ngu mà bọn họ liều chết bảo vệ sao? "Giết! Giết!" Trương Phong lắp bắp hét lớn một tiếng, đột nhiên xông về phía tượng thần Lý Tĩnh. Trên đường phố, đám người chen vai thích cánh, rộn ràng, vốn dĩ không chú ý tới hắn. Nhưng ngay khi Trương Phong đột nhiên xuất hiện, lập tức xông tan đám người đang đi, vô số người phát ra từng đợt tiếng thét chói tai. Vì đại điển tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855380/chuong-4844.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.