Âm thanh trên bầu trời, cổ lão mà tang thương. Liền phảng phất truyền đến từ tuyên cổ vực sâu, nhưng lại sở hữu ý chí cường hoành vô tận, khiến người ta không dám phản kháng. Chúng sinh cúi đầu, cho dù là cường giả Giới Chủ cảnh, cũng phải cúi đầu trước lực lượng này. "Rốt cuộc đây là thứ gì?" Tất cả mọi người trong lòng đều vô cùng chấn động, nhìn chằm chằm vào con mắt dọc trên bầu trời, chỉ cảm thấy mình vô cùng nhỏ bé. Âm thanh truyền ra từ sâu trong không trung, là ngôn ngữ thượng cổ. Nhiều tu sĩ không hiểu, nhưng Lục Vũ lại nghe được nhất thanh nhị sở. Lục Vũ chợt chảy mồ hôi lạnh ướt sũng cả người, mạnh mẽ thoát khỏi trạng thái đốn ngộ. Vô số cường giả Đường triều phát động vây công, cũng không khiến Lục Vũ phá vỡ trạng thái đốn ngộ. Nhưng chính là đạo âm thanh này, đột nhiên nổ vang bên tai Lục Vũ, khiến hắn chợt tỉnh giấc. "Hồng Hoang thời đại sinh linh..." Lục Vũ lẩm bẩm nói, trong đôi mắt xẹt qua một tia thận trọng. Trong Thiên giới hiện tại, cho dù là ghi chép trong đạo kinh, hay là truyền miệng, đều sẽ nói đến sự tồn tại của Thiên Đạo. Đây là một loại pháp tắc vũ trụ từ cổ chí kim, kéo dài đến hiện tại, huyền diệu vô cùng, không nhìn thấy sờ không được, nhưng lại chân thực tồn tại. Có sự tồn tại của Thiên Đạo, mới phân chia ra Thiên giới và Hạ giới, mới khiến hồn phách không thể nhiều lần đoạt xá. Vô số quy tắc, đều do Thiên Đạo chế định, do nó giám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855358/chuong-4822.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.