"Để ngươi chết không toàn thây!" Lời này vừa nói ra, sắc mặt tất cả mọi người có mặt đều đồng loạt thay đổi. Một luồng sát ý ngưng trọng trước nay chưa từng có bao trùm lên đầu mỗi người, họ hiểu rõ, đó chính là lời mà Lục Vũ có thể nói ra. Hứa Thiên Cương giận dữ: "Thật to gan, Lục Vũ lại dám uy hiếp Hoàng thượng!" Tên thái giám áo hồng hắc hắc cười hai tiếng, đột nhiên hai mắt trắng bệch, trực tiếp té xỉu. Đạo hồn phách nhập thân vào hắn ta đã biến mất rồi. Đùng! Đùng! Đùng! Bên ngoài vang lên từng trận tiếng bước chân gấp rút, từng bầy Cấm quân hoàng cung, mặt mày căng thẳng xông tới. Võ tướng cấm quân dẫn đầu thấy thái giám áo hồng nằm trên mặt đất, vội vàng quỳ xuống đất: "Thần hộ giá đến chậm, xin Hoàng thượng thứ tội!" "Mang hắn đi, tất cả đều cút cho trẫm!" Triệu Nguyên Diễm giận dữ hét. Thanh âm gầm thét kia vang vọng phía trên toàn bộ cung điện. Mỗi một cấm quân đều câm như hến, bọn họ chân chính cảm nhận được sự phẫn nộ của Hoàng đế, vội vàng kéo thái giám áo hồng ra ngoài. Kẻ địch thế mà lại nhập thân vào trên thân thái giám hoàng cung, bọn họ thế mà không hề hay biết một chút nào. Thân thể võ tướng cấm quân vẫn đang không ngừng run rẩy, hắn biết sĩ đồ của mình đã xong xuôi rồi, thậm chí còn có khả năng bị Hoàng đế nổi giận xử tử. Trong cung điện, lập tức trở nên quạnh quẽ. Triệu Nguyên Diễm giận dữ hét: "Người của Lục Vũ thế mà lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855341/chuong-4805.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.