Ông lão áo bào đen cười hắc hắc, lộ ra hai hàng răng vàng. Hắn từ trong lòng lấy ra một cái lò hương tử đàn cầm tay, nhẹ nhàng lấy tay quạt phẩy phẩy, trước mắt liền bay ra một luồng độc vật vô hình. Mấy tên học tử nhìn thấy thủ đoạn này của ông lão áo bào đen, không khỏi đại kinh thất sắc, vội vàng dùng pháp lực che chắn miệng mũi. Nhưng hiện tại, đã muộn rồi. Phịch! Phịch! Một trận âm thanh ngã xuống đất liên tiếp vang lên, những học tử kia hoàn toàn không có phòng bị, người này thế mà lại dùng độc rồi. "Lửa đến!" Nhưng cũng có học tử triệu đến hỏa diễm đầy trời, liệt hỏa hừng hực lao vút về phía ông lão áo bào đen. Hỏa diễm đối với độc vụ, có sự khắc chế trời sinh. Tuy nhiên độc vụ mà ông lão áo bào đen triệu hồi ra, lại phảng phất có linh tính giống như, khéo léo tránh né hỏa diễm trước mắt, vòng ra phía sau rất nhiều học tử. Lại có một đoàn học tử ngã trên mặt đất, rất nhiều người sắc mặt tái nhợt, ngay cả sức lực đứng lên cũng không có. Ông lão áo bào đen với tư cách là tà tu thành danh đã lâu, tu vi phải cao hơn mấy lần so với học tử phổ thông. Những học tử này tuy thiên tư thông minh, nhưng dù sao cũng là người trẻ, tu vi không đủ, nhất thời rơi vào thế hạ phong. "Ha ha ha, cái gì mà tuấn tài trẻ tuổi, chẳng phải vẫn phải quỳ gối dưới chân lão tử sao." Ông lão áo bào đen càn rỡ cười to. Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855334/chuong-4798.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.