Tất cả những cuộc tấn công này đều hoàn thành trong chớp mắt. Quyền ý mãnh liệt làm trào dâng suối máu cao vạn trượng, Lý Quang Bật làm tướng nhiều năm, trên tay không biết đã dính bao nhiêu máu tươi, phía sau hắn đã sớm chất chồng vô số hài cốt. Hắn thi triển một quyền này, trọng điểm không nằm ở lực lượng, mà là dùng khí Huyết Sát bàng bạc, triệu hồi vô biên vô tận chiến hồn sa trường, từ khí thế áp đảo đối phương. "Lý Quang Bật, ngươi coi thường ta rồi. Ta đã dám một mình xông vào doanh trại nhà Đường, chính là có chỗ dựa dẫm." Lục Vũ lẩm bẩm tự nói, ánh mắt lại càng thêm kiên định. Trong đầu hắn, phảng phất trở lại kiếp trước, cảnh tượng hắn một mình chiến đấu quần hùng trên chiến trường. Kiếp trước của Lục Vũ, bị vô số người bài xích và truy sát. Tông phái coi hắn là tà tu, triều đình coi hắn là nghịch tặc, mỗi khi đến một nơi, đều phải đối mặt với vô số cuộc truy sát. Thứ thực sự khiến Lục Vũ thành danh, là một chiến trường thượng cổ, nơi đó hoàn toàn ở trong trạng thái hoang tàn. Lục Vũ không còn đường lui, chỉ có thể quyết tử chiến. Trận chiến đó, mới thật sự là khiến Lục Vũ thành danh, đồng thời cũng kết thù vô số cừu gia. Có thể nói, kiếp trước của Lục Vũ, hoàn toàn là giẫm đạp lên thi cốt vô số người mà đi lên. Không liên quan thiện ác, không liên quan đúng sai, trong tu hành giới này chỉ cần có thể trở nên mạnh mẽ, thì dù thủ hạ thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855282/chuong-4746.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.