“Bây giờ đang giao chiến với Đại Đường, an nguy của Đế Kinh xin bái thác cho ngươi. Người ngoài vẫn luôn lo lắng, các ngươi sẽ trở thành phiên trấn cát cứ vào thời kì cuối của Đại Đường, nhưng ngươi đã được Nhân Hoàng Kiếm thừa nhận, vậy chính là Nhân Hoàng của hiện thế này. Sau khi trở về ta sẽ nói với đứa bé Nguyên Diễm kia, ngôi vị Hoàng đế là nhỏ, nhưng tương lai của nhân tộc mới là quan trọng nhất, cho dù để hắn nhường ngôi Hoàng đế cho ngươi, cũng không phải là không thể được.” Cốc Thân Vương bỗng nhiên mở miệng nói. Những lời này vừa thốt ra đã kinh động lòng người, tất cả mọi người tại chỗ đều kinh ngạc. Khương Tuấn Thần hoảng sợ nói: “Cốc Thân Vương, lời này cũng không thể nói bừa đâu.” Hứa Thiên Cương cũng lộ vẻ hoảng sợ, vị trí hiện giờ của hắn đều do Triệu Nguyên Diễm ban cho. Nếu Triệu Nguyên Diễm mất đi ngôi vị Hoàng đế, vậy hắn sẽ không còn gì cả. Lục Vũ chắp tay nói: “Cốc Thân Vương, bây giờ vẫn nên ưu tiên đẩy lùi quân Đường, những chuyện này sau đó hãy bàn cũng không muộn.” “Đúng vậy, trước tiên hãy đẩy lùi quân Đường, quân Đường...” Cốc Thân Vương nói đến một nửa, sắc mặt bỗng nhiên chợt biến, khuôn mặt già nua đột nhiên trở nên trắng bệch như giấy, ngay sau đó bỗng nhiên phun ra một ngụm máu tươi. “Cốc Thân Vương!” Mọi người vội vàng đứng người lên, Khương Tuấn Thần một bước dài lao lên phía trước, đỡ lấy Cốc Thân Vương. Trong lòng Lục Vũ khẽ động, thần thức lập tức cảm ứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855209/chuong-4673.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.