Đây cũng là một Tiên Khí, hơn nữa sát khí cực kỳ ngưng trọng. Nếu nói Thái A Kiếm là kiếm của bậc Hoàng giả, coi trọng đường đường chính chính, ngời ngời trong sáng. Vậy thì cây trường kích này, chính là chi nhận của thích khách, không giết chết đối thủ thề không bỏ qua. Từ thượng cổ đến nay, trường kích đã no đủ máu tươi, những sợi tơ máu dày đặc trên đó, phảng phất có sinh mệnh, đang nhảy múa theo nhịp điệu. Lòng mọi người đã chìm đến đáy vực, nếu đối phương còn có một Tiên Khí nữa, vậy thì ưu thế của Lục Vũ có thể nói là tan thành mây khói. Cuộc đối đầu giữa hai Tiên Khí đều là hủy thiên diệt địa, sức người không thể khống chế, cho dù là cường giả đỉnh cao cũng có khả năng vẫn lạc. "Hầu gia, chúng ta có muốn giúp Lục Tổng Đốc không?" Một vị võ tướng nói. "Chúng ta thì thôi, cho dù có đi qua, cũng chỉ là cản trở Lục Vũ mà thôi." Võ Tiến Hầu thở dài một tiếng, trên mặt tràn đầy cười khổ. Đến trận chiến cấp bậc của Lục Vũ, đã không phải là thứ bọn họ có thể dễ dàng xen vào. "Ha ha ha!" Phong Thường Thanh sảng khoái cười to, đã hoàn toàn không còn sợ hãi. Đại Đường có nhiều cường giả như vậy đến làm chỗ dựa cho hắn, Lục Vũ cho dù có thông thiên chi năng, cũng không làm gì được hắn. Trên trời sao, vạn vật đều tĩnh lặng, phảng phất tất cả đều sa vào trạng thái ngừng trệ. Lục Vũ đối mặt với ba vị cường giả đỉnh cao, rơi vào trầm mặc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855195/chuong-4659.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.