Phong Thường Thanh cười lạnh nói: “Theo ta thấy, các ngươi Đại Ngu mới xem như sắp sửa diệt vong, gần kề cái chết rồi. Một triều đình mà lại phân ra hai Hoàng đế, Bắc Đế và Nam Đế, thật đáng làm trò cười cho thiên hạ!” “Thì lại làm sao, cho dù phân ra hai Hoàng đế, trong đó một vị cũng có thể kéo Thiên Triều Đường của các ngươi đến chết. Linh cẩu vô năng, chỉ biết nhắm đúng lúc sư tử suy yếu mà phát động tấn công, Thiên Triều Đường của các ngươi đã sớm không còn khí phách quân lâm vạn bang như thời Trung Cổ rồi. Quá khứ? Hiện tại? Ha ha, kết cục tốt nhất của Thiên Triều Đường các ngươi, chính là một lần nữa trở về trong sử sách.” Vũ Tiến Hầu giơ tay lại là một chưởng, màn trời đều bị sương mù xanh thẳm thuộc tính Thủy bao trùm, từng mảng lớn pháp lực thuộc tính Thủy nổ tung trong lòng bàn tay. Song phương đều là cường giả đỉnh cấp, một khi chiến đấu đều hủy thiên diệt địa, bốn phía vang vọng từng trận tiếng động kịch liệt, đất rung núi chuyển. Một số tân binh đứng xem, ngay cả nhìn cũng không dám nhìn nữa, ôm lấy tim, chỉ cảm thấy trái tim của mình đều đang run rẩy. “Ngươi là thật sự muốn cùng ta liều mạng rồi, các tước gia của Đại Ngu, từng người một sống an nhàn sung sướng quá lâu rồi, các ngươi căn bản không biết cái gì gọi là chém giết sinh tử chân chính!” Phong Thường Thanh hóa thành một chùm lưu quang, nhanh đến cực hạn, cùng Vũ Tiến Hầu không ngừng oanh kích. Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855185/chuong-4649.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.