Lục Vũ dừng bút, nâng đầu lên nói: "Vậy theo ngươi thấy, chúng ta nên làm thế nào?" Trương Nghi nói: "Tọa sơn quan hổ đấu, bảo tồn thực lực, mới là trọng yếu nhất. Từ khi Đại Ngu lập triều đến nay, Đế Kinh chưa từng bị công phá, bên trong nhất định còn ẩn giấu lực lượng, tuyệt đối không phải Đường quân đột kích là có thể công phá." "Bây giờ chúng ta phải trở thành người ngoài cuộc, để thế lực Hoàng tộc Triệu gia và Đường quân tiêu hao lẫn nhau, chúng ta lại thuận thế mà xuống. Vừa có thể tiêu diệt Đường quân đã mỏi mệt, lại có thể thuận thế thôn phệ Đế Kinh, chiếm cứ Đại Ngu!" Trương Nghi nói hùng hồn, hai mắt sáng ngời có thần. Lục Vũ đặt văn thư trên tay sang một bên, nói: "Trương tiên sinh nói cũng có lý, chỉ là cho dù ta dùng thủ đoạn như vậy đoạt được Đế Kinh, lại có ai sẽ tin phục?" Trương Nghi hơi ngẩn ra, nhưng ngay sau đó liền nói: "Chỉ cần chúng ta chiếm cứ Đế Kinh, chính là người thắng cuối cùng, cho dù có ít người trong lòng bất mãn cũng không có bất kì tác dụng gì." "Không, sử sách do người thắng viết, nhưng lòng người lại không thể vì vậy mà thay đổi." Lục Vũ nhìn về phía Trương Nghi: "Đế Kinh bị vây khốn lâu như vậy, người người tự nguy, bọn họ cấp thiết muốn có người có thể đánh bại Đường quân, trả lại thái bình cho Đế Kinh. Nếu ta dùng thủ đoạn như vậy, ngồi nhìn mặc kệ, cuối cùng cho dù đoạt được thiên hạ này, cũng đứng không vững." "Triệu Nguyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4855170/chuong-4634.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.