Hàm Dương, Hoàng cung. Bên trong cung điện Lục Vũ hiện đang ở, truyền ra từng trận ba động không gian. Nhìn bằng mắt thường, bên trong cung điện trống rỗng, không có một ai tồn tại, nhưng nếu nhìn kỹ, liền sẽ phát hiện hư không bốn phía giống như trên mặt nước nổi lên gợn sóng, vang vọng sóng gợn cuồn cuộn. Bên ngoài cung điện, năm bước một trạm, có mấy chục tên binh sĩ tinh nhuệ thủ vệ bốn phương, nghiêm chỉnh chờ đợi. Khi Lục Vũ tu luyện, xung quanh đều sẽ tiến hành trông coi nghiêm mật, phòng ngừa bị người khác quấy rầy. Lục Vũ lúc này, đang ở trong một mảnh dị thế giới. Trên bầu trời mây đen dày đặc, như mực thấm đẫm, từng trận mây mù lượn lờ bay lên, che chắn hào quang bầu trời. Lục Vũ từ không trung rơi xuống, vừa vặn rơi vào trên đỉnh một ngọn núi, phóng tầm mắt nhìn tới toàn bộ dị thế giới hoàn toàn đập vào mi mắt. Phóng tầm mắt nhìn quanh, đều là một mảnh núi non trùng điệp, cây cối cao lớn thẳng vào tận trời, khắp nơi đều mọc ra thực vật ngập đến đầu gối, tràn ngập khí tức cổ lão man hoang. Sông núi cỏ cây, vạn vật vạn sự, đều hiển thị ra sự cổ lão của nơi đây. Từ giữa không trung bay qua một đám chim, những con chim bay kia cư nhiên sinh ra răng nanh sắc bén, đôi mắt như chim ưng, hai cánh như cánh rồng, thân hình khổng lồ, giống như một đám dã thú đang đi trên trời. Đây là Hồng Hoang dị chủng, hiện tại đã trên cơ bản diệt tuyệt, nhưng tại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843656/chuong-4559.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.