“Ngươi đã tự tin như vậy, vậy thì hãy gặp chân chương ở dưới tay đi!” Thanh âm của Lục Vũ vang vọng bên tai Hứa Ứng Vật. Giờ phút này, giọng của Lục Vũ nghe vô cùng trẻ tuổi, nhưng lại tràn ngập uy nghiêm vô thượng. Thì dường như trong một đại điện rộng rãi, Hoàng đế đang ngồi ngay ngắn trên bảo tọa, lời nói ra tức khắc thành pháp tắc, miệng ngậm thiên hiến, nhất cử nhất động đều nắm giữ vận mệnh của hàng tỉ sinh linh. Quanh thân Lục Vũ, có một đạo kim quang sáng chói bao quanh, hóa thành một thân long bào. Hắn đã nhận được sự công nhận của Nhân Hoàng Kiếm, bản thân liền phảng phất đã là Thượng Cổ Nhân Hoàng, chiếm giữ vị trí chí tôn của nhân tộc. Chín vị Nhân Hoàng hư ảnh lơ lửng bên cạnh Lục Vũ, quang huy vạn trượng, khí thế như hồng. Bên cạnh mỗi vị Nhân Hoàng hư ảnh, đều có vạn ngàn sinh linh hư ảnh bồi hồi, bách quan, nông phu, thương nhân, thư sinh, chúng sinh vạn tượng, đều đang niệm tụng công tích Nhân Hoàng, tín ngưỡng chi lực bừng bừng dâng lên. Trước cảnh tượng khủng bố như vậy, Hứa Ứng Vật bị chấn động. Cho dù hiện tại hắn có địa vị cao quyền trọng, không chỉ là tộc nhân họ Hứa, mà còn là các thần trong nội các, Thị lang Bộ Lễ, nhưng hắn vẫn là nhân tộc. Cho dù là sau vạn cổ tuế nguyệt, Nhân Hoàng vẫn được vô số nhân tộc kính ngưỡng tôn sùng, vĩnh thế không thay đổi. Hứa Ứng Vật nhìn những hư ảnh kia, chỉ cảm thấy trong lòng dường như rơi xuống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843629/chuong-4532.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.