“Ầm ầm! Ầm ầm!” Mây đen không ngừng tụ tập, bầu trời phảng phất như đã sa vào đến cuồng nộ. Lục Vũ tùy tay liền nghiền nát Thiên Lôi, điều này đã chạm tới sự phong tỏa của Thiên Đạo. Lục Vũ ngẩng đầu nhìn trời, nhàn nhạt nói: “Không sai biệt lắm là được rồi, có ta ở đây, ngươi không làm tổn thương được hắn đâu.” Tất cả mọi người xung quanh đều nhìn nhau, vẻ mặt ngạc nhiên. Thế mà, còn có người mặc cả với Thiên Đạo ư? Ngươi cho rằng, đây là chợ bán thức ăn hay sao? Thế nhưng, điều càng làm cho người ta chấn động hơn vẫn còn ở phía sau. Chỉ thấy Lục Vũ chỉ nói một câu, bầu trời phảng phất đã có hồi đáp, những đám mây đen vẫn luôn dày đặc trên đỉnh đầu tất cả mọi người, cuối cùng cũng tản đi. Mây đen vừa tản ra, phảng phất như tảng đá lớn trong lòng tất cả mọi người đã được dời đi. “Cũng được nữa sao???” Nhiều người kinh ngạc đến mức cằm sắp rớt xuống, trên mặt tràn đầy biểu lộ chấn động. Thiên Đạo bất khả nghịch! Trong lòng tất cả tu sĩ, trời xanh tự có một đạo pháp tắc, bao phủ trên đỉnh đầu tất cả mọi người. Cái gọi là người đang làm, trời đang nhìn, chỉ có cường đại đến cảnh giới nhất định, trở thành Đạo Quân cường giả, mới có thể chủ động chống lại Thiên Đạo chí cao vô thượng từ nơi sâu xa. Mà đối với nhiều tu sĩ mà nói, đối cứng với Thiên Đạo gần như là một chuyện không thể nào hoàn thành. Bây giờ, họ lại được tận mắt chứng kiến,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843597/chuong-4500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.