"Nghe nói Lục Vũ người này, sau khi trở về đã xưa đâu bằng nay, thậm chí đã sở hữu thực lực sánh ngang Đạo Quân. Năm xưa Đại Uy Thiên Long Bồ Tát, chính là chết bởi nhân thủ của người này, chúng ta vẫn nên thận trọng." Người nói chuyện là Vô Thọ Tàng Bồ Tát, cũng là một tôn cao thủ Phật môn. Trong đôi mắt của hắn, có từng chuỗi Phạn văn chợt lóe lên rồi biến mất, thì dường như trời sinh đã sở hữu trí tuệ vô tận, có thể nhìn thấu vạn vật. Kim Cương Quyền Bồ Tát cười to: "Hắn chẳng qua chỉ là một tiểu thí hài còn chưa mọc đủ lông, còn Đạo Quân sao, dù cho có cho hắn mười năm hai mươi năm nữa, cũng đừng hòng chạm tới ngưỡng cửa." Nói xong, trong tròng mắt của hắn lóe lên một tia tàn nhẫn: "Nhưng kế hoạch bố trí tỉ mỉ của ta, lại trùng hợp bị hắn phát hiện, hắn trở về cũng coi là đúng lúc. Nhưng cứ chờ xem, hắn có Cấm Phật Pháp Chỉ tạm thời có thể gối cao không lo, nhưng người nhà của hắn thì lại không giống vậy rồi, ta nhất định sẽ tìm cách giết người nhà của hắn, khiến bọn họ sa vào đến trong thống khổ vô tận, hối hận tự trách." Hai vị Bồ Tát Phật môn, ngày thường đều lấy vẻ mặt từ bi xuất hiện trước mặt mọi người, nhưng hôm nay những chuyện đang bàn luận, lại tràn ngập hơi thở sát lục. "Hai vị Phật tử, Diệu Chân đã về rồi." Ngoài cửa truyền đến tiếng tăng nhân khẽ bẩm báo. Kim Cương Quyền Bồ Tát nói: "Để hắn vào đi." Cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843526/chuong-4429.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.