Theo tiếng động vừa dứt, giữa thiên địa phảng phất có một trận bão táp mãnh liệt, đang được ủ ra, sắp bùng nổ. Màn trời dường như cũng sắp sụp đổ, tất cả mọi người ở dưới bầu trời đều có một cảm giác run rẩy chưa từng có trước nay. "Hô lạp lạp ——" Tiếng xích sắt bị kéo vang lên từ trong bóng tối, rõ ràng lọt vào tai. Âm khí xông thẳng lên trời, mấy đạo thân ảnh còng lưng bị xích sắt trói chặt hai tay, bước ra từ trong màn sương đen. Những người này ánh mắt vô hồn, tóc bạc xõa tung, quần áo mặc trên người đã rách nát, gầy như que củi, nhìn qua vô cùng chật vật, gần như đã đến mức sắp chết. "Đây là..." Tất cả mọi người đều hít một hơi khí lạnh, nhìn về phía mấy đạo thân ảnh bị xích sắt trói chặt, hầu như không dám tin vào mắt mình. Trên thân những người đó, còn có từng đạo quang luân ẩn hiện. Bọn họ đều là tiên nhân của Cổ Thiên Đình ngày xưa. Thiên Đình sụp đổ, tiên nhân vẫn lạc, chỉ còn lại những cái thùng rỗng này, như hành thi tẩu nhục, du đãng giữa hư không. Bốn phía tràn ngập khí tức tử tịch vô tận, những tiên nhân kia bỗng nhiên đồng loạt phát ra tiếng kêu rên, luồng tiên quang cuối cùng trên thân, bị xích sắt hấp thu. Vô số tiên quang chói mắt, theo xích sắt hội tụ vào trong vòng xoáy của mây đen, có một loại lực lượng hung hãn, đang tích tụ trong vòng xoáy, có thể thôn phệ tất cả. "Đoạn!" Từ trong không gian và thời gian sâu thẳm xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843404/chuong-4307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.