"Chát! Chát!" Cố Khánh mặt lộ vẻ hung ác, từ bên hông rút ra roi ngựa, hung hăng quất về phía Ngô lão hán. Hắn có thể trở thành Trấn Thủ Đại Tướng Quân, tự nhiên là có được vũ lực siêu nhiên, tuy rằng không dùng pháp lực, nhưng lực lượng bản thân cũng vô cùng khổng lồ. Roi ngựa hung hăng rơi xuống, trong không khí thậm chí còn truyền ra từng trận âm thanh bạo phá, gào thét bay qua, vừa mới rơi vào người Ngô lão hán, liền rút ra mấy vết máu. Ngô lão hán bản thân đã có tàn tật, căn bản không chịu nổi những trận quật như vậy, thân thể gầy gò của ông cuộn tròn thành một đoàn, run rẩy ngồi xổm trên mặt đất, ôm đầu. "Cẩu quan, ngươi làm sao còn động thủ đánh người!" "Đồ súc sinh!" Bên cạnh có người đã nhìn không được, ùn ùn tiến lên, chuẩn bị cứu viện. Nhưng bốn phía đã sớm tụ tập được một đám binh sĩ, tay cầm pháp bảo ngăn cản, chặn tất cả mọi người ở bên ngoài. "Tất cả cút hết cho ta, ai nếu còn tiếp tục ở lại đây, tất cả đều bị xử lý theo tội gây rối!" Cố Khánh liếc mắt nhìn bốn phía, lên tiếng quát. Hai đội trọng giáp binh sĩ xông vào trong đám người, không nói một lời liền đẩy mọi người ra bên ngoài, căn bản không quản sống chết của những người này. Đám người quá mức chen chúc, có vài người bị đẩy ngã xuống đất, trong chốc lát vô số người bị giẫm đạp, rất nhiều người bởi vậy bị thương. Đối với tiếng kêu rên thảm thiết phát ra từ phụ cận, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843364/chuong-4267.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.