Trên người Hoàng Thiên Thánh Chủ đã xuất hiện đạo đạo lôi đình. Sấm sét gầm vang, ẩn tàng mà không phát, hiển nhiên Hoàng Thiên Thánh Chủ lúc này đang lâm vào cơn cuồng nộ. Lục Trường Thanh cũng đã tới, sắc mặt của hắn cũng không tốt. Những thánh địa và thế gia này đều có phương pháp tìm bảo vật của riêng mình, rất nhiều con cháu của các thế lực lớn từ nhỏ đã đi lịch luyện, nắm giữ một bộ phương pháp tìm bảo vật hoàn thiện. Thế nhưng bọn họ gần như đã tìm khắp tứ phương, đào sâu ba thước, thế mà chỉ tìm được một vài dấu vết lẻ tẻ. Quan sát từ nhiều dấu vết, nơi này trước đó đã có người ghé thăm, hơn nữa những người đó đã mang đi phần lớn bảo vật. Thậm chí không muốn để lại chút gì cho bọn họ, khắp nơi đều có dấu vết bị phá hoại. "Chắc chắn là Tề Vương làm, dấu giày đó là dấu giày quan đặc hữu của Cẩm Y Long Vệ! Cái tên Vương bát đản này, trước kia muốn chúng ta chết, chắc là muốn chiếm hết những thứ này!" Lục Trường Thanh hung hăng nói. Hắn là Hầu tước của triều đình. Nếu như trước đây, hắn còn cân nhắc đến thể diện vương gia của Tề Vương, thế nhưng bây giờ, hắn cũng không còn để ý đến những quy tắc thế tục nữa. Tề Vương trước kia muốn hại tất cả mọi người chết, bây giờ lại cướp đoạt toàn bộ tài phú của mọi người, đây đã là huyết hải thâm cừu. "Các ngươi có phát hiện gì không?" Lục Vũ hỏi. Mọi người đều thở dài. Một ít bảo vật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843283/chuong-4186.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.