Cho dù nó là lôi thú, bản chất vẫn là thiên lôi. Ta không sợ ngươi, nên trong mắt ta, ngươi cũng chỉ có vậy thôi. Lôi thú hung hãn bổ xuống, thân thể đã hồi phục của Lục Vũ lại một lần nữa bị thiên lôi xé toạc, lộ ra bạch cốt bên trong. Phốc! Phốc! Phốc! Từng luồng máu tươi, chảy ra từ vết thương, trông thật đáng sợ. Nỗi đau này, đủ để khiến bất kỳ người nào có tâm trí kiên định cũng phải hôn mê. Thế nhưng Lục Vũ, sắc mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, ý chí hoàn toàn không hề bị ảnh hưởng. Đột nhiên, trong lòng Lục Vũ, nảy ra một suy nghĩ. "Cớ sao ta phải chịu đựng sự công kích này, ý chí của ta, sớm muộn gì cũng sẽ vượt qua thiên điều!" Lục Vũ đột nhiên kết ấn trong tay, thi triển ra pháp thuật huyền diệu vô thượng, toàn thân pháp lực bắt đầu huyễn hóa thành một đầu hung thú khổng lồ, há to miệng, hướng về phía Lôi Đình xung quanh mà thôn phệ. Thôn! Thôn! Thôn! Thượng Cổ Thao Thiết, trong cơ thể dường như có một cái hố sâu không đáy, cái gì cũng có thể nuốt vào. Tính chất này, cùng với Thần Bí Thái Cực Đồ có điểm tương đồng kỳ lạ, khác biệt duy nhất, chính là sự thôn phệ này, Lục Vũ có thể khống chế được. Trước kia, Lục Vũ còn có thể giữ lý trí, ít khi sử dụng loại pháp thuật này. Là vì sự tinh tiến mà thôn phệ mang lại, không phải do bản thân tự mình tu luyện, cứ kéo dài như vậy, sẽ tẩu hỏa nhập ma, đọa vào ma đạo. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843185/chuong-4088.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.