Nhờ sự trợ giúp của Tổ Long Kim Đan cùng với thuốc trị thương mà đám lang trung đi theo quân kê đơn, vết thương của Lục Vũ đang nhanh chóng hồi phục. Trong lúc Lục Vũ hôn mê, Bên ngoài. Trường An thành. Lúc này trên tàn tích Trường An, mặt trời gay gắt chiếu rọi bốn phương. Ánh nắng tươi đẹp xuyên qua từng tòa cung điện nguy nga, chiếu sáng rực rỡ khu vực đổ nát xung quanh. Trường An thành đã khác hẳn so với lần Lục Vũ đến trước đây. Mặc dù trên mặt đất vẫn còn chi chít những vết nứt, nhưng những vết nứt này dường như đã tự liền lại. Cứ như thể đến một thời điểm nhất định, vết nứt sẽ tự động được sửa chữa. Nhiều ngôi nhà còn sót lại ở Trường An thành vốn đã rất cũ nát, sau trận sơn băng địa liệt vừa rồi, nhiều đình đài lầu gác vốn còn nguyên vẹn đã không còn tồn tại nữa, thay vào đó là một đống hoang tàn. Vù—— Âm thanh phá không vang lên từ bốn phương. Những tu sĩ chờ đợi từ bên ngoài lúc này đều đã tiến vào Trường An thành. Danh tiếng của Trường An quá lớn. Sau khi cánh cửa mở ra, gần hai vạn người đã tràn vào, nhìn đâu cũng thấy một mảng đen kịt. Tuy nhiên, sau khi mọi người vào hết, chỉ một nén hương sau, cánh cửa đã đóng lại. Những tu sĩ đến sau chỉ còn biết trơ mắt nhìn những người đến trước đã sớm tiến vào tàn tích Trường An, tức giận giậm chân. "Ầm!" Theo một tiếng nổ lớn, một kho báu khổng lồ đã được mở ra. Đây là kho của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843174/chuong-4077.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.