Lục Vũ cảm nhận được hơi thở con người từ những vũng máu đó. Đây hẳn là máu của người sống, bị chúng lấy đi nuốt chửng, đúng là thủ đoạn ma đạo tột cùng, trời đất không dung. "Những cổ ma này, quả nhiên giống như những kẻ ta từng gặp, quanh thân đều tràn ngập khí tức tà ác." "Gần đây Thánh Tổ có việc lớn cần làm, nơi đây chúng ta cũng không thể chậm trễ, máu thịt của chín trăm người sống, các ngươi còn chưa gom đủ sao?" Một cổ ma bỗng nhiên trầm giọng hỏi. Bên cạnh, Đại Yêu dù thân hình to lớn hơn những cổ ma này nhiều, nhưng lại vô cùng sợ hãi chúng. Đầu đàn là một con Cự Lang Yêu thú, mặt lộ vẻ sợ hãi, thậm chí còn nằm rạp xuống đất, thái độ hèn mọn nói: "Xin Thượng Sứ tha thứ, quả thực loài người quá đỗi giảo hoạt, bọn chúng thiêu sạch mọi thứ rồi ẩn nấp vào thành trì, đưa rất nhiều dân làng từ các thôn trang vào pháo đài. Chúng ta có đi bắt cũng không có ai." "Vô dụng!" Cổ ma lớn tiếng quát mắng: "Nếu vì các ngươi vô dụng mà làm chậm trễ việc lớn, ta sẽ lấy đầu của ngươi." Con Cự Lang sợ đến mềm nhũn cả người, thân sói run rẩy, trong đôi mắt tràn đầy vẻ sợ hãi. "Thôi được, chuyện này cũng không thể trách nó. Tuy nhiên, chín trăm người sống mà thôi, ta gần đây lại tìm được một thôn trang, tung tin cho người dân xung quanh đến đó lánh nạn. Chờ người đủ rồi, chúng ta là có thể ra tay rồi." Một cổ ma khác, sắc mặt đạm nhiên nói.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4843136/chuong-4039.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.