Nỗi bi thương trong lòng Lý Phù, không ai hay biết. Còn Tiết Công Cẩn, thì da đầu đã bắt đầu tê dại, nội tâm vô cùng căng thẳng. Tuy Lục Vũ còn cách hắn rất xa, nhưng sát ý tỏa ra từ Lục Vũ đã gần như hóa thành thực chất. "Lạc Thủy yêu binh, mau mau bảo vệ điện hạ!" Tiết Công Cẩn cao giọng hô. Thái Cực Thí Long trận của Tả Vũ Vệ đã bị phá. Giờ đây, không có chuyện gì quan trọng hơn việc ngăn chặn Lục Vũ. Ầm ầm——ầm ầm—— Bên ngoài vang lên tiếng sóng biển dâng trào, vô số giao long hải thú chắn trước mặt Lục Vũ. Lạc Thủy yêu binh, còn có tới hơn một triệu! Trước lợi thế tuyệt đối về binh lực, mười vạn người của Lục Vũ phe bên này, trông có vẻ nhỏ bé hơn hẳn. Phóng tầm mắt nhìn tới, đầy khắp núi đồi là một đám hải thú, có những hải thú khổng lồ, thậm chí thân hình tựa như một chiếc thuyền lớn, che khuất bầu trời, khí thế hùng vĩ. "Gầm——" Một tiếng gầm thét, từ giữa bầy hải thú, vang dội tận trời. Vô số hải thú lần lượt rút lui, mở ra một con đường. Giữa thiên địa, xuất hiện một con thanh long, đôi mắt mở to, trên trán ẩn ẩn lóe lên từng đạo lôi quang. Thanh long ngẩng cao đầu, hung uy ngập trời, nó vừa xuất hiện, đã khiến không khí trên bầu trời cả đàn hải thú trở nên âm trầm. Con thanh long này, có tới bốn móng, huyết mạch cao quý vô cùng, thậm chí chỉ kém Long Quảng như kim long năm móng! "Ta là Ngao Thương, là Yêu tộc chi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842951/chuong-3854.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.