Cơn đau trên người Trương Bưu đột nhiên biến mất. Tuy rằng lúc trước khiến hắn đau đến muốn chết đi sống lại, nhưng trên người Trương Bưu lại không hề có một vết thương nào, cứ như chưa từng bị tổn thương vậy. Lục Vũ trực tiếp tấn công vào thần hồn của hắn. Trương Bưu, bề ngoài thì xem như nguyên vẹn, nhưng thần hồn của hắn sớm đã tan nát. "Rầm!" Trương Bưu đặt mông xuống đất, toàn thân dường như đã hoàn toàn mất hết sức lực. Dưới thủ đoạn tra tấn thần hồn của Lục Vũ, Trương Bưu đã khai ra hết những gì nên nói và không nên nói. Sắc mặt hắn trắng bệch, dường như sự kiên trì bấy lâu nay đã tan thành mây khói. Những người khác thấy biểu cảm của Trương Bưu, trong lòng đều cảm thấy run rẩy. Bọn họ không rõ đã xảy ra chuyện gì, chỉ thấy Trương Bưu đau đớn kêu rên trên mặt đất, thậm chí một lòng muốn chết. Thủ đoạn như vậy, quả thực không khác gì những ác quan trong phòng hình phạt. "Lại là Hàn Kim Ngọc! Xem ra hôm nay, ngươi không thể đi rồi!" Lục Vũ lạnh lùng nhìn Hàn Kim Ngọc. Hàn Kim Ngọc đã sớm sợ mất mật, trốn sau lưng Hàn Kỳ, không dám nhìn Lục Vũ. Sắc mặt Hàn Kỳ trầm xuống, xoay người lại liền tát một cái vào mặt Hàn Kim Ngọc! Bốp! Một cái tát này, Hàn Kỳ không kiềm chế được sức lực, trực tiếp đánh bay mấy chiếc răng trong miệng Hàn Kim Ngọc! Hàn Kim Ngọc té lăn trên mặt đất, miệng lập tức sưng vù, một dòng máu tươi chảy ra từ trong mồm! "Phụ thân!" Hàn Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842896/chuong-3799.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.