Hỏa diễm Thiên Đế vừa xuất hiện, vạn vật thế gian đều bị đốt cháy sạch. Đây là bản mệnh chân hỏa từ hồn phách của Thái Càn Đế mà có được, là thủ đoạn mạnh nhất của Thái Càn Đế Triệu Thiên Dận, luôn được Lục Vũ giữ lại làm át chủ bài. Chân hỏa hùng hùng cháy rực, bất kể đụng phải cái gì, cho dù là thần linh ở đây, cũng sẽ bị đốt sạch. Hồn phách của Lục Cửu Tiêu vốn dĩ đã nên hóa thành tro sau khi chân hỏa thăng thiên. Nhưng đến giờ, giữa thiên địa lại từ nơi sâu xa có một luồng sức mạnh huyền diệu, thu hút linh khí từ bốn phương, hội tụ lại cùng nhau, đúc lại hồn phách của Lục Cửu Tiêu. Hồn phách vốn có của Lục Cửu Tiêu, đã bị chân hỏa Thiên Đế đốt thành tro bụi. Thế nhưng, nó lại từ nơi khác tro tàn lại cháy, xuất hiện trở lại. Lục Cửu Tiêu sau khi trùng sinh cảm nhận được sự càn rỡ trước nay chưa từng có, hắn cười to nói: "Lục Vũ, ta đã nói, khoảng cách giữa ngươi và ta quá lớn. Ta là người được thiên mệnh ưu ái. Cho dù ta không làm gì, ngươi cũng không thể vượt qua ta. Ngươi và ta, cuối cùng không phải người của cùng một thế giới." Lục Vũ nói: "Cái gọi là thiên mệnh chi tử gì chứ. Bị ta diệt sát chỉ còn lại hồn phách, còn dám nói khoác rằng mình là người được thiên mệnh ưu ái!" Nói xong, Lục Vũ mặc kệ Lục Cửu Tiêu là thể phách gì, vươn tay ra, dùng Cầm Long Thủ, cách không lại bắt lấy Lục Cửu Tiêu. "Huyết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842827/chuong-3730.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.