Ngày xưa, Càn Đế bằng một tờ thánh chỉ đã trấn áp tất cả Phật Đà trên Linh Sơn, khiến họ không thể nào rời đi dù chỉ một bước. Sau đó, thái độ của triều đình đối với Phật môn dần dịu lại, Phật môn mới có thể rời Linh Sơn, phát triển thế lực của mình. Sở dĩ có được như vậy cũng là vì tờ thánh chỉ đó đã tự động rời đi, chứ không phải do Phật môn. Trên tờ thánh chỉ đó chứa đựng pháp lực cường đại của Càn Đế. Ngay cả sau khi thời gian trôi qua rất lâu, nó vẫn chưa hề tan biến. Tờ thánh chỉ bay ra, tựa như tỏa ra vô cùng vô tận đế uy, khiến tất cả mọi người không khỏi sinh lòng quỳ lạy. Bàn tay che trời, che kín bầu trời của Phật Tổ đột nhiên tiêu tán, pháp tướng của Thích Ca Mâu Ni Phật cũng theo đó mà ẩn mình. Cánh cổng Phật giới khổng lồ, gần như trong nháy mắt biến mất vào hư không. Thánh chỉ xuất, quần Phật ẩn! Điều này không hề là lời nói khoa trương, hoàn toàn là sự thật đã xảy ra. Càn Đế dù đã vẫn lạc từ rất lâu, nhưng tờ thánh chỉ mà Người để lại, vẫn bộc phát ra uy lực vô song, hiển lộ sức mạnh của Càn Đế ngày xưa. Đây là kẻ thống trị duy nhất trong Thiên giới, Phật giới bị một tờ thánh chỉ áp chế lâu như vậy, lại luôn không dám rời núi, sức mạnh như vậy đủ thấy một phần nào. "Ngay cả Phật Tổ cũng bị bức lui rồi!" Lãnh Vô Tướng nhìn cảnh tượng trợn mắt há hốc mồm, ánh mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842812/chuong-3715.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.