"Ầm! Ầm! Ầm!" Bên trên bầu trời, khắp nơi vang vọng những tiếng gầm chói tai. Cả bầu trời đã hoàn toàn thay đổi màu sắc, chập chờn sáng tối, tựa như ngày tận thế sắp giáng lâm. Trong khoảnh khắc, Lục Vũ và Kim Long đã giao chiến hàng trăm hiệp, mỗi chiêu thức đều nhanh như tia chớp, người thường căn bản không thấy rõ, ngay cả những tu sĩ có tu vi cao thâm, tập trung tinh thần cũng chỉ có thể nhìn thấy vài bóng ảnh lờ mờ. Sau đó, một người một rồng cuối cùng cũng tách ra, đối đầu nhau trong hư không. "Rốt cuộc ai đã thắng?" Phía dưới, không ít người trợn to mắt, muốn nhìn rõ kết quả cuối cùng của cuộc đấu pháp này. Thái Thường Sơn đã hoàn toàn bị san bằng trong trận chiến của hai người. Những dư âm chiến đấu như vậy, người thường căn bản không dám tới gần, chỉ cần đến gần một chút, nếu bị ảnh hưởng, có thể cũng sẽ mất mạng. Dù nhiều người không dám tới gần xem, nhưng họ vẫn luôn chú ý tới kết quả trận chiến. "Rắc rắc!" Từ trên người Kim Long, đột nhiên truyền đến tiếng vỡ vụn. Kim Long trợn to mắt, không thể tin được. Nhưng ngay sau đó, lớp vảy vàng bao bọc toàn thân nó đột nhiên nứt ra, vỡ vụn! Đây là lớp vảy rồng kiên cố nhất của nó, có thể chịu đựng được sức mạnh vạn quân, không dễ gì bị vỡ. Nhưng trong lúc giao thủ với Lục Vũ, vô số đạo đao khí chém vào người nó, lớp vảy rồng vốn không thể phá hủy kia, cuối cùng cũng có một chút vết nứt. Điều này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842801/chuong-3704.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.