Hồn phách của Bạch Tố Khanh vô cùng yếu ớt, hiện tại vẫn còn đang hôn mê. Nhục thể của nàng cũng giống như hồn phách, nhắm chặt hai mắt, khuôn mặt trắng nõn hơi lộ vẻ gầy gò và xanh xao. Cô gái này đã phải chịu quá nhiều gian khổ và dày vò, sau khi không còn bị xiềng xích kim quang Bồ Tát khống chế, lập tức chìm vào hôn mê. Lãnh Vô Tương không dám có quá nhiều hành động, hắn cũng không rõ Bạch Tố Khanh và Lục Vũ có quan hệ gì, nhưng dù là quan hệ gì thì cũng không phải là việc hắn có thể hỏi tới. "Mấy người các ngươi còn ngây người ra làm gì? Không mau lên núi giúp nhà các ngươi... giúp đại nhân!" Lãnh Vô Tương nhìn đám quan quân đã ngây người từ lâu, không khỏi tức giận nói. Nhạc Phủ Tinh Chủ thấy Lãnh Vô Tương khí vũ bất phàm, vội vàng thăm dò hỏi: "Ngài là?" "Ngươi đừng hỏi ta là ai, người trên trời kia chính là Tả quân Đô đốc Lục đại nhân. Chẳng phải bọn họ bảo các ngươi vây sơn sao? Còn ngây ra đó làm gì, xông lên, thấy tên tăng ly nào thì chém hết cho ta!" Lãnh Vô Tương mất kiên nhẫn nói. "Thì ra đó chính là Lục đại nhân!" "Trước đó nghe nói diệt trừ Vương gia là một thiếu niên thiên tài, vốn tưởng là lời đồn, không ngờ hắn thật sự có thực lực như vậy!" Mỗi người lính đều trở nên kích động, nhìn thân ảnh Lục Vũ trên bầu trời, lòng dâng trào khí thế. Mặc dù trước đây họ là quan quân của triều đình, nhưng lại bị Kim Quang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842797/chuong-3700.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.