Pháp lực của Lục Vũ đang điên cuồng tiêu hao, lực lượng thần hồn của hắn cũng đang dần suy yếu. Dù cho lực lượng thần hồn của Lục Vũ mạnh mẽ vô biên, nhưng tu vi cảnh giới của hắn cuối cùng vẫn bị hạn chế. Phảng phất như một người học việc cầm trong tay thần binh tuyệt thế, dù có thể cắt sắt như cắt bùn, nhưng người học việc đó cũng không thể chiến đấu quá lâu, sẽ sớm cạn kiệt thể lực. Lục Vũ hiện đang ở trong trạng thái này. Bốn vị Bồ Tát này phối hợp vô cùng chặt chẽ, hơn nữa pháp lực của mỗi vị Bồ Tát đều thông thiên cường đại. Đồng thời ra tay, thi triển ra pháp lực gần như khiến thiên địa biến sắc. "Ầm!" Lục Vũ một quyền đánh nát pháp khí của một vị Bồ Tát, cánh tay của pháp tướng của hắn cũng bị kiếm quang sắc bén chém đứt. Minh Thần có tám cánh tay, mỗi cánh tay đều nắm giữ một đạo thần thông cường hãn. Bị chém đứt, thực lực sẽ bị suy yếu rất lớn. "A Di Đà Phật!" Bốn vị Bồ Tát đắc thủ sau một kích, không chút do dự, liên tiếp thi triển sát chiêu. Nhất thời, Lục Vũ rơi vào trong cuộc hỗn chiến, Minh Thần pháp tướng dần trở nên hư vô mờ ảo, xa xa không còn thấy khí thế bá đạo bễ nghễ thiên hạ như lúc ban đầu. "Ngã Phật là trên hết, là độc tôn của hết thảy vạn vật trời đất, ý chí của Thế Tôn, ngươi không thể lay chuyển." Một vị Bồ Tát lên tiếng. "Kiến càng lay cây, chẳng qua là kiến hôi thôi, ngươi cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842789/chuong-3692.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.