Nhưng, cô gái nào lại không hy vọng mình có một cuộc hôn nhân hạnh phúc, viên mãn? Thế nhưng hiện tại, thứ nàng nhận được chỉ là một đám hồ bằng cẩu hữu của Vương Khang không ngừng nịnh bợ hắn. Không có sính lễ, không có rước dâu. Sau khi vài thị nữ của Vương gia trang điểm cho nàng, khoác lên mình một chiếc áo cưới, nàng vội vàng bước lên đài cao. Không một ai nói một lời chúc mừng nàng. Cũng không ai hỏi qua cảm thụ của nàng. Nàng giống như một con rối, chỉ để phối hợp với Vương Khang diễn một màn kịch mà thôi. Vương Khang chỉ muốn nói cho người khác biết, từ hôm nay Ninh An Đồng chính là nữ nhân của hắn, ai cũng không thể tới gần dù chỉ một phân. Ninh An Đồng nghĩ đến tương lai mình sẽ phải phụng dưỡng Vương Khang mà sống, không khỏi sinh lòng bi thương. Không còn cách nào. Ở Tây Lương, lời nói của Vương gia tương đương với thánh chỉ. Dù Ninh Chiêu là kim bài bổ đầu, nhưng trong mắt Vương gia, hắn hoàn toàn không tính là gì. Chỉ cần muốn giết, tùy lúc đều có thể. "Đại thiếu gia, giờ lành đã đến, có thể bắt đầu bái đường rồi." Một tên nô bộc bên cạnh nhắc nhở. Vương Khang để ly rượu trong tay xuống, cười to nói: "Tốt, bây giờ bắt đầu bái đường." Một đám người xung quanh cũng phát ra những tiếng cười nhốn nháo. Vương Khang chỉnh lại quần áo của mình, bước nhanh đến bên Ninh An Đồng, môi khẽ động, truyền âm nói: "Ngoan ngoãn một chút, phối hợp ta hoàn thành việc hôn sự này, ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842572/chuong-3475.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.