Rất nhiều thiên tài đứng xem xung quanh đều nhận ra thanh kiếm trong tay Vương Khang. Thanh trường kiếm này, không phải tầm thường, là một trong những thần kiếm được lưu giữ trong Vương gia. Là kẻ thống trị trong thành Tây Lương, Vương gia sở hữu vô số bảo vật, trong đó có vài thanh thần kiếm, chủng loại phong phú, vô cùng phức tạp. Thanh "Tôi Hàn" này, chính là một trong những thần kiếm nổi danh lừng lẫy. Truyền thuyết kể rằng đây là bảo vật trấn sơn của một tông môn thánh địa nào đó, sau khi tông môn này bị Tây Lương phủ tiêu diệt, thanh thần kiếm này đã trôi dạt về phủ của Vương gia. "Thanh kiếm này không tệ." Lý Minh hai mắt sáng lên. Vương Khang khinh thường nói: "Đó là tự nhiên, Đại Ngô của ta đất rộng của nhiều, có thứ gì mà không có. Ngươi thân là hoàng thân quốc thích của Đường Thiên triều, lẽ nào trên người không có một món vũ khí nào tiện tay?" Lý Minh lắc đầu: "Đối phó với ngươi, còn chưa cần dùng đến vũ khí." Câu nói này, trực tiếp chọc giận Vương Khang. "Không nói nhảm với ngươi, nhìn kiếm!" Trường kiếm trong tay Vương Khang khẽ rung, trong không trung lập tức rung động ra một đóa kiếm hoa. Còn chưa kịp để mọi người hoàn hồn, thanh trường kiếm đó trong nháy mắt đã đến bên cạnh Lý Minh. Mọi thứ, đều xảy ra trong chớp mắt. Vương Khang gần như trong khoảnh khắc đã một kiếm rạch nát y phục Lý Minh, sau đó đi đến phía sau Lý Minh. Phốc! Y phục trên cánh tay phải của Lý Minh, lập tức bị rách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842497/chuong-3400.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.