Những thiên tài khác đang đứng xem đều ngây người. Lục Vũ này từ đâu tới, lá gan sao mà lớn vậy, lại dám công khai quở trách Vương Gian ngay trước mặt mọi người? Cần biết rằng, ở đây, Vương Gian là quan chức cao nhất của toàn bộ Tuyết Dương Quan, không ai dám không nể mặt ông ta. "Nói vậy là ngươi muốn bám trụ ở đây không đi sao?" Đôi mắt Vương Gian lóe lên một tia sáng nguy hiểm. Lục Vũ bình thản nói: "Chỉ là nói việc cho ra việc, chưa khảo sát mà đã tùy tiện loại người, e rằng không phải việc mà một vị tướng thủ thành nên làm." "Ngươi muốn khảo sát, cũng tốt! Bản tướng cũng rất muốn biết, ngươi chỉ là một tán tu, dựa vào đâu mà có lòng tin dám nói bừa ở đây!" Vương Gian đột nhiên mở to hai mắt, dường như có một tia sét vô hình phóng ra từ đáy mắt. Ông ta có thể trở thành tướng thủ Tuyết Dương Quan hoàn toàn là dựa vào thực lực của bản thân. Trong khoảnh khắc, một luồng khí thế hung mãnh đột ngột bao trùm lấy Lục Vũ, ngay cả rất nhiều thiên tài Tây Lương đứng bên cạnh cũng cảm nhận được khí thế như bài sơn đảo hải ập đến. Thằng nhóc này, sắp gặp xui rồi. Vài thiên tài Tây Lương nhìn Lục Vũ với ánh mắt đầy vẻ chế giễu. Giữa hai bên, bầu không khí căng thẳng như dây đàn sắp đứt. "Dừng tay!" Ngay vào thời khắc này, một vị quan chức từ bên ngoài bước vào. Người này chính là Gia Cát Danh. Vốn dĩ ông ta đến đại doanh của chủ tướng để xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tuyet-the-dao-quan/4842492/chuong-3395.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.